次 cì 韵 yùn 自 zì 咏 yǒng - - 梁 liáng 以 yǐ 蘅 héng
一 yī 径 jìng 萦 yíng 回 huí 上 shàng 翠 cuì 微 wēi , , 琼 qióng 楼 lóu 高 gāo 拥 yōng 万 wàn 山 shān 围 wéi 。 。
携 xié 琴 qín 客 kè 去 qù 常 cháng 悬 xuán 榻 tà , , 问 wèn 字 zì 人 rén 来 lái 或 huò 叩 kòu 扉 fēi 。 。
山 shān 静 jìng 依 yī 稀 xī 闻 wén 叶 yè 落 luò , , 天 tiān 空 kōng 迢 tiáo 递 dì 见 jiàn 鸿 hóng 飞 fēi 。 。
长 cháng 安 ān 车 chē 马 mǎ 多 duō 岐 qí 路 lù , , 倦 juàn 鸟 niǎo 投 tóu 林 lín 且 qiě 自 zì 归 guī 。 。
次韵自咏。明代。梁以蘅。一径萦回上翠微,琼楼高拥万山围。 携琴客去常悬榻,问字人来或叩扉。 山静依稀闻叶落,天空迢递见鸿飞。 长安车马多岐路,倦鸟投林且自归。