感 gǎn 秋 qiū 和 hé 钱 qián 紫 zǐ 山 shān - - 梁 liáng 以 yǐ 蘅 héng
病 bìng 客 kè 独 dú 吟 yín 江 jiāng 上 shàng 山 shān , , 卧 wò 看 kàn 红 hóng 叶 yè 对 duì 柴 chái 关 guān 。 。
风 fēng 来 lái 已 yǐ 觉 jué 桃 táo 笙 shēng 冷 lěng , , 雨 yǔ 过 guò 惟 wéi 馀 yú 苔 tái 藓 xiǎn 闲 xián 。 。
堂 táng 上 shàng 虫 chóng 声 shēng 喧 xuān 坐 zuò 榻 tà , , 城 chéng 头 tóu 月 yuè 色 sè 照 zhào 沙 shā 湾 wān 。 。
少 shào 年 nián 许 xǔ 国 guó 心 xīn 犹 yóu 在 zài , , 感 gǎn 叹 tàn 于 yú 今 jīn 鬓 bìn 欲 yù 斑 bān 。 。
感秋和钱紫山。明代。梁以蘅。病客独吟江上山,卧看红叶对柴关。 风来已觉桃笙冷,雨过惟馀苔藓闲。 堂上虫声喧坐榻,城头月色照沙湾。 少年许国心犹在,感叹于今鬓欲斑。