登 dēng 飞 fēi 来 lái 高 gāo 处 chù - - 梁 liáng 炫 xuàn
登 dēng 高 gāo 直 zhí 上 shàng 最 zuì 高 gāo 峰 fēng , , 踏 tà 破 pò 烟 yān 岚 lán 路 lù 几 jǐ 重 zhòng 。 。
山 shān 峭 qiào 似 shì 当 dāng 人 rén 面 miàn 起 qǐ , , 云 yún 生 shēng 偏 piān 觉 jué 杖 zhàng 头 tóu 浓 nóng 。 。
闲 xián 看 kàn 株 zhū 树 shù 巢 cháo 归 guī 鹤 hè , , 坐 zuò 拾 shí 昙 tán 花 huā 制 zhì 毒 dú 龙 lóng 。 。
翘 qiáo 首 shǒu 九 jiǔ 阍 hūn 何 hé 处 chǔ 是 shì , , 自 zì 怜 lián 疏 shū 散 sàn 类 lèi 云 yún 踪 zōng 。 。
登飞来高处。明代。梁炫。登高直上最高峰,踏破烟岚路几重。 山峭似当人面起,云生偏觉杖头浓。 闲看株树巢归鹤,坐拾昙花制毒龙。 翘首九阍何处是,自怜疏散类云踪。