山 shān 寺 sì 小 xiǎo 集 jí 次 cì 欧 ōu 羽 yǔ 仲 zhòng 韵 yùn - - 梁 liáng 元 yuán 柱 zhù
低 dī 树 shù 含 hán 霜 shuāng 晚 wǎn 翠 cuì 新 xīn , , 登 dēng 临 lín 的 de 的 de 欲 yù 寻 xún 真 zhēn 。 。
花 huā 开 kāi 佛 fú 面 miàn 能 néng 供 gōng 客 kè , , 鸟 niǎo 弄 nòng 山 shān 阳 yáng 解 jiě 似 shì 人 rén 。 。
暂 zàn 以 yǐ 风 fēng 流 liú 侵 qīn 韵 yùn 雅 yǎ , , 莫 mò 将 jiāng 幽 yōu 会 huì 动 dòng 星 xīng 辰 chén 。 。
相 xiāng 看 kàn 不 bù 尽 jìn 分 fēn 题 tí 兴 xìng , , 日 rì 落 luò 孤 gū 城 chéng 万 wàn 壑 hè 皴 cūn 。 。
山寺小集次欧羽仲韵。明代。梁元柱。低树含霜晚翠新,登临的的欲寻真。 花开佛面能供客,鸟弄山阳解似人。 暂以风流侵韵雅,莫将幽会动星辰。 相看不尽分题兴,日落孤城万壑皴。