竹 zhú 为 wèi 玄 xuán 靖 jìng 僧 sēng 赋 fù - - 张 zhāng 弼 bì
凤 fèng 凰 huáng 池 chí 头 tóu 听 tīng 春 chūn 雨 yǔ , , 萧 xiāo 萧 xiāo 疏 shū 叶 yè 如 rú 相 xiāng 语 yǔ 。 。
起 qǐ 来 lái 试 shì 揭 jiē 麟 lín 毛 máo 帘 lián , , 惊 jīng 看 kàn 湿 shī 透 tòu 青 qīng 鸾 luán 羽 yǔ 。 。
鸾 luán 羽 yǔ 萎 wěi 蕤 ruí 鳌 áo 石 shí 傍 bàng , , 天 tiān 风 fēng 飕 sōu 飕 sōu 云 yún 茫 máng 茫 máng 。 。
不 bù 知 zhī 身 shēn 在 zài 玉 yù 堂 táng 上 shàng , , 翩 piān 然 rán 魂 hún 梦 mèng 游 yóu 三 sān 湘 xiāng 。 。
竹为玄靖僧赋。明代。张弼。凤凰池头听春雨,萧萧疏叶如相语。 起来试揭麟毛帘,惊看湿透青鸾羽。 鸾羽萎蕤鳌石傍,天风飕飕云茫茫。 不知身在玉堂上,翩然魂梦游三湘。