宗 zōng 人 rén 鸣 míng 善 shàn 将 jiāng 还 hái 武 wǔ 昌 chāng 诗 shī 以 yǐ 叙 xù 别 bié - - 张 zhāng 翥 zhù
武 wǔ 昌 chāng 城 chéng 中 zhōng 官 guān 柳 liǔ 阴 yīn , , 广 guǎng 陵 líng 行 xíng 客 kè 动 dòng 归 guī 心 xīn 。 。
衣 yì 冠 guān 南 nán 渡 dù 悲 bēi 豪 háo 杰 jié , , 江 jiāng 汉 hàn 东 dōng 流 liú 变 biàn 古 gǔ 今 jīn 。 。
多 duō 病 bìng 马 mǎ 卿 qīng 游 yóu 已 yǐ 倦 juàn , , 能 néng 诗 shī 杜 dù 老 lǎo 律 lǜ 尤 yóu 深 shēn 。 。
洞 dòng 庭 tíng 明 míng 月 yuè 如 rú 相 xiāng 忆 yì , , 为 wèi 写 xiě 清 qīng 愁 chóu 入 rù 楚 chǔ 吟 yín 。 。
宗人鸣善将还武昌诗以叙别。元代。张翥。武昌城中官柳阴,广陵行客动归心。 衣冠南渡悲豪杰,江汉东流变古今。 多病马卿游已倦,能诗杜老律尤深。 洞庭明月如相忆,为写清愁入楚吟。