悼 dào 妾 qiè - - 张 zhāng 和 hé
桃 táo 叶 yè 歌 gē 残 cán 思 sī 不 bù 胜 shèng , , 西 xī 风 fēng 吹 chuī 泪 lèi 落 luò 红 hóng 冰 bīng 。 。
乐 lè 天 tiān 老 lǎo 去 qù 风 fēng 情 qíng 减 jiǎn , , 子 zi 野 yě 归 guī 来 lái 感 gǎn 慨 kǎi 增 zēng 。 。
花 huā 逐 zhú 水 shuǐ 流 liú 春 chūn 不 bù 管 guǎn , , 雨 yǔ 随 suí 云 yún 散 sàn 梦 mèng 难 nán 凭 píng 。 。
宵 xiāo 来 lái 书 shū 馆 guǎn 寒 hán 威 wēi 重 zhòng , , 谁 shuí 送 sòng 熏 xūn 香 xiāng 半 bàn 臂 bì 绫 líng 。 。
悼妾。明代。张和。桃叶歌残思不胜,西风吹泪落红冰。 乐天老去风情减,子野归来感慨增。 花逐水流春不管,雨随云散梦难凭。 宵来书馆寒威重,谁送熏香半臂绫。