梅 méi 竹 zhú 幽 yōu 禽 qín - - 曹 cáo 义 yì
陇 lǒng 梅 méi 花 huā 发 fā 雪 xuě 晴 qíng 时 shí , , 独 dú □ shū 疏 huáng 篁 wǎn 晚 sè 色 yí 宜 。 。
何 hé 事 shì 幽 yōu 禽 qín 不 bù 归 guī 去 qù , , 应 yīng 怜 lián 冰 bīng 玉 yù 到 dào 寒 hán 枝 zhī 。 。
梅竹幽禽。明代。曹义。陇梅花发雪晴时,独□疏篁晚色宜。 何事幽禽不归去,应怜冰玉到寒枝。