时 shí 病 bìng 初 chū 愈 yù 默 mò 坐 zuò 中 zhōng 忽 hū 小 xiǎo 童 tóng 采 cǎi 芙 fú 蓉 róng 花 huā 一 yī 朵 duǒ 戏 xì 指 zhǐ 索 suǒ 题 tí 遣 qiǎn 怀 huái - - 曹 cáo 义 yì
病 bìng 起 qǐ 筠 yún 窗 chuāng 九 jiǔ 月 yuè 时 shí , , 伤 shāng 怀 huái 几 jǐ 度 dù 独 dú 支 zhī 颐 yí 。 。
芙 fú 蓉 róng 花 huā 发 fā 红 hóng 如 rú 锦 jǐn , , 老 lǎo 却 què 秋 qiū 光 guāng 总 zǒng 不 bù 知 zhī 。 。
时病初愈默坐中忽小童采芙蓉花一朵戏指索题遣怀。明代。曹义。病起筠窗九月时,伤怀几度独支颐。 芙蓉花发红如锦,老却秋光总不知。