客 kè 中 zhōng 病 bìng 怀 huái - - 张 zhāng 宇 yǔ 初 chū
弥 mí 旬 xún 卧 wò 疾 jí 越 yuè 江 jiāng 干 gān , , 无 wú 限 xiàn 乡 xiāng 愁 chóu 遣 qiǎn 更 gèng 难 nán 。 。
梅 méi 雨 yǔ 涨 zhǎng 溪 xī 啼 tí 鸟 niǎo 滑 huá , , 蒲 pú 烟 yān 湿 shī 岸 àn 落 luò 花 huā 残 cán 。 。
玉 yù 阶 jiē 累 lèi 撷 xié 芙 fú 蓉 róng 佩 pèi , , 瓦 wǎ 缶 fǒu 犹 yóu 斟 zhēn 苜 mù 蓿 xu 盘 pán 。 。
身 shēn 世 shì 浮 fú 云 yún 知 zhī 底 dǐ 似 shì , , 客 kè 怀 huái 直 zhí 欲 yù 向 xiàng 谁 shuí 宽 kuān 。 。
客中病怀。明代。张宇初。弥旬卧疾越江干,无限乡愁遣更难。 梅雨涨溪啼鸟滑,蒲烟湿岸落花残。 玉阶累撷芙蓉佩,瓦缶犹斟苜蓿盘。 身世浮云知底似,客怀直欲向谁宽。