登 dēng 栖 qī 霞 xiá 绝 jué 顶 dǐng - - 梁 liáng 崇 chóng 廷 tíng
巍 wēi 巍 wēi 梵 fàn 宇 yǔ 半 bàn 天 tiān 开 kāi , , 瑞 ruì 草 cǎo 琼 qióng 花 huā 夹 jiā 路 lù 栽 zāi 。 。
步 bù 屧 xiè 影 yǐng 随 suí 红 hóng 日 rì 去 qù , , 风 fēng 铃 líng 声 shēng 自 zì 紫 zǐ 霄 xiāo 来 lái 。 。
云 yún 封 fēng 藓 xiǎn 径 jìng 迷 mí 猿 yuán 鹤 hè , , 烟 yān 锁 suǒ 萝 luó 门 mén 冷 lěng 石 shí 苔 tái 。 。
满 mǎn 目 mù 灵 líng 奇 qí 看 kàn 不 bù 尽 jìn , , 长 cháng 江 jiāng 渺 miǎo 渺 miǎo 一 yī 帆 fān 回 huí 。 。
登栖霞绝顶。明代。梁崇廷。巍巍梵宇半天开,瑞草琼花夹路栽。 步屧影随红日去,风铃声自紫霄来。 云封藓径迷猿鹤,烟锁萝门冷石苔。 满目灵奇看不尽,长江渺渺一帆回。