还 huán 家 jiā 与 yǔ 四 sì 弟 dì 不 bù 遇 yù 赋 fù 此 cǐ 寄 jì 怀 huái - - 张 zhāng 嗣 sì 纲 gāng
频 pín 年 nián 飘 piāo 梗 gěng 各 gè 天 tiān 涯 yá , , 夜 yè 月 yuè 霜 shuāng 天 tiān 不 bú 见 jiàn 家 jiā 。 。
庄 zhuāng 上 shàng 独 dú 题 tí 青 qīng 凤 fèng 竹 zhú , , 庭 tíng 前 qián 空 kōng 对 duì 紫 zǐ 荆 jīng 花 huā 。 。
仰 yǎng 观 guān 鸿 hóng 雁 yàn 书 shū 何 hé 达 dá , , 俯 fǔ 察 chá 烝 zhēng 尝 cháng 事 shì 可 kě 嗟 jiē 。 。
春 chūn 草 cǎo 池 chí 塘 táng 应 yīng 有 yǒu 恨 hèn , , 聊 liáo 将 jiāng 杯 bēi 酒 jiǔ 问 wèn 桑 sāng 麻 má 。 。
还家与四弟不遇赋此寄怀。明代。张嗣纲。频年飘梗各天涯,夜月霜天不见家。 庄上独题青凤竹,庭前空对紫荆花。 仰观鸿雁书何达,俯察烝尝事可嗟。 春草池塘应有恨,聊将杯酒问桑麻。