同 tóng 杨 yáng 后 hòu 江 jiāng 黄 huáng 希 xī 斋 zhāi 赵 zhào 洪 hóng 洋 yáng 陆 lù 双 shuāng 石 shí 迎 yíng 祥 xiáng 寺 sì 分 fēn 韵 yùn 得 dé 溪 xī 字 zì - - 张 zhāng 治 zhì
郭 guō 外 wài 逢 féng 僧 sēng 寺 sì , , 林 lín 深 shēn 野 yě 路 lù 迷 mí 。 。
扪 mén 萝 luó 凌 líng 石 shí 磴 dèng , , 随 suí 柳 liǔ 过 guò 青 qīng 溪 xī 。 。
花 huā 梵 fàn 闻 wén 经 jīng 语 yǔ , , 松 sōng 风 fēng 听 tīng 鸟 niǎo 啼 tí 。 。
向 xiàng 来 lái 幽 yōu 僻 pì 意 yì , , 欲 yù 就 jiù 白 bái 云 yún 栖 qī 。 。
同杨后江黄希斋赵洪洋陆双石迎祥寺分韵得溪字。明代。张治。郭外逢僧寺,林深野路迷。 扪萝凌石磴,随柳过青溪。 花梵闻经语,松风听鸟啼。 向来幽僻意,欲就白云栖。