送 sòng 陈 chén 缑 gōu 山 shān 还 hái 金 jīn 陵 líng - - 张 zhāng 家 jiā 珍 zhēn
对 duì 君 jūn 不 bù 作 zuò 寻 xún 常 cháng 别 bié , , 底 dǐ 事 shì 同 tóng 销 xiāo 壮 zhuàng 士 shì 颜 yán 。 。
十 shí 里 lǐ 离 lí 亭 tíng 折 shé 杨 yáng 柳 liǔ , , 一 yī 鞭 biān 疲 pí 马 mǎ 出 chū 梅 méi 关 guān 。 。
时 shí 危 wēi 性 xìng 命 mìng 应 yīng 相 xiāng 假 jiǎ , , 归 guī 去 qù 湖 hú 山 shān 岂 qǐ 等 děng 闲 xián 。 。
独 dú 有 yǒu 天 tiān 涯 yá 翘 qiáo 首 shǒu 处 chù , , 春 chūn 云 yún 容 róng 易 yì 泪 lèi 潺 chán 潺 chán 。 。
送陈缑山还金陵。明代。张家珍。对君不作寻常别,底事同销壮士颜。 十里离亭折杨柳,一鞭疲马出梅关。 时危性命应相假,归去湖山岂等闲。 独有天涯翘首处,春云容易泪潺潺。