吊 diào 厓 yá 门 mén - - 梁 liáng 民 mín 相 xiāng
百 bǎi 战 zhàn 犹 yóu 营 yíng 海 hǎi 上 shàng 山 shān , , 天 tiān 涯 yá 何 hé 处 chǔ 见 jiàn 龙 lóng 颜 yán 。 。
歌 gē 来 lái 秀 xiù 麦 mài 心 xīn 应 yīng 折 zhé , , 泪 lèi 洒 sǎ 苍 cāng 梧 wú 血 xuè 尽 jǐn 斑 bān 。 。
草 cǎo 市 shì 荒 huāng 烟 yān 空 kōng 漠 mò 漠 mò , , 故 gù 宫 gōng 流 liú 水 shuǐ 自 zì 潺 chán 潺 chán 。 。
可 kě 怜 lián 十 shí 万 wàn 俱 jù 沉 chén 地 dì , , 欲 yù 赋 fù 招 zhāo 魂 hún 怅 chàng 莫 mò 攀 pān 。 。
吊厓门。明代。梁民相。百战犹营海上山,天涯何处见龙颜。 歌来秀麦心应折,泪洒苍梧血尽斑。 草市荒烟空漠漠,故宫流水自潺潺。 可怜十万俱沉地,欲赋招魂怅莫攀。