赠 zèng 门 mén 生 shēng 李 lǐ 元 yuán 卿 qīng 来 lái 学 xué 南 nán 还 hái - - 张 zhāng 天 tiān 赋 fù
负 fù 笈 jí 穿 chuān 云 yún 辱 rǔ 再 zài 来 lái , , 梧 wú 风 fēng 柳 liǔ 月 yuè 笑 xiào 徘 pái 徊 huái 。 。
共 gòng 谈 tán 上 shàng 古 gǔ 先 xiān 天 tiān 学 xué , , 忍 rěn 酌 zhuó 长 cháng 亭 tíng 别 bié 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
努 nǔ 力 lì 未 wèi 应 yīng 沉 chén 壮 zhuàng 志 zhì , , 乘 chéng 时 shí 端 duān 拟 nǐ 听 tīng 春 chūn 雷 léi 。 。
逢 féng 人 rén 莫 mò 吝 lìn 花 huā 消 xiāo 息 xī , , 一 yí 度 dù 春 chūn 风 fēng 一 yī 折 zhé 梅 méi 。 。
赠门生李元卿来学南还。明代。张天赋。负笈穿云辱再来,梧风柳月笑徘徊。 共谈上古先天学,忍酌长亭别酒杯。 努力未应沉壮志,乘时端拟听春雷。 逢人莫吝花消息,一度春风一折梅。