咏 yǒng 尹 yǐn 烈 liè 妇 fù - - 张 zhāng 文 wén 沛 pèi
尹 yǐn 娘 niáng 一 yī 死 sǐ 高 gāo 如 rú 山 shān , , 世 shì 妇 fù 闻 wén 之 zhī 不 bù 汗 hàn 颜 yán 。 。
千 qiān 古 gǔ 贞 zhēn 肝 gān 饶 ráo 铁 tiě 石 shí , , 一 yī 团 tuán 生 shēng 气 qì 炳 bǐng 金 jīn 丹 dān 。 。
啼 tí 鹃 juān 初 chū 歇 xiē 云 yún 横 héng 麓 lù , , 吟 yín 鹤 hè 何 hé 归 guī 月 yuè 在 zài 阑 lán 。 。
读 dú 能 néng 志 zhì 文 wén 风 fēng 拍 pāi 拍 pāi , , 独 dú 挥 huī 馀 yú 泪 lèi 洒 sǎ 人 rén 间 jiān 。 。
咏尹烈妇。明代。张文沛。尹娘一死高如山,世妇闻之不汗颜。 千古贞肝饶铁石,一团生气炳金丹。 啼鹃初歇云横麓,吟鹤何归月在阑。 读能志文风拍拍,独挥馀泪洒人间。