秋 qiū 晚 wǎn 登 dēng 山 shān - - 许 xǔ 相 xiāng 卿 qīng
衰 shuāi 病 bìng 深 shēn 村 cūn 过 guò 客 kè 稀 xī , , 经 jīng 秋 qiū 短 duǎn 布 bù 一 yī 衫 shān 衣 yī 。 。
日 rì 边 biān 巧 qiǎo 宦 huàn 名 míng 争 zhēng 显 xiǎn , , 泽 zé 畔 pàn 幽 yōu 人 rén 见 jiàn 独 dú 非 fēi 。 。
薄 bó 暮 mù 云 yún 屏 píng 空 kōng 翠 cuì 重 zhòng , , 疏 shū 林 lín 霜 shuāng 柿 shì 熟 shú 红 hóng 肥 féi 。 。
山 shān 头 tóu 抱 bào 犊 dú 归 guī 来 lái 晚 wǎn , , 历 lì 乱 luàn 残 cán 阳 yáng 满 mǎn 涧 jiàn 扉 fēi 。 。
秋晚登山。明代。许相卿。衰病深村过客稀,经秋短布一衫衣。 日边巧宦名争显,泽畔幽人见独非。 薄暮云屏空翠重,疏林霜柿熟红肥。 山头抱犊归来晚,历乱残阳满涧扉。