徐 xú 襄 xiāng 阳 yáng 过 guò 访 fǎng 草 cǎo 堂 táng - - 许 xǔ 相 xiāng 卿 qīng
野 yě 情 qíng 于 yú 世 shì 自 zì 蜩 tiáo 鹏 péng , , 一 yī 壑 hè 蓬 péng 蒿 hāo 手 shǒu 自 zì 营 yíng 。 。
昭 zhāo 旷 kuàng 观 guān 游 yóu 心 xīn 独 dú 领 lǐng , , 狭 xiá 斜 xié 岐 qí 路 lù 梦 mèng 还 hái 惊 jīng 。 。
柴 zhài 门 mén 反 fǎn 锁 suǒ 封 fēng 秋 qiū 藓 xiǎn , , 画 huà 舫 fǎng 深 shēn 维 wéi 探 tàn 晚 wǎn 英 yīng 。 。
满 mǎn 意 yì 对 duì 床 chuáng 泉 quán 石 shí 话 huà , , 三 sān 年 nián 刚 gāng 得 dé 此 cǐ 怀 huái 倾 qīng 。 。
徐襄阳过访草堂。明代。许相卿。野情于世自蜩鹏,一壑蓬蒿手自营。 昭旷观游心独领,狭斜岐路梦还惊。 柴门反锁封秋藓,画舫深维探晚英。 满意对床泉石话,三年刚得此怀倾。