车 chē 盘 pán 驿 yì 道 dào 中 zhōng - - 许 xǔ 天 tiān 锡 xī
杨 yáng 柳 liǔ 风 fēng 柔 róu 荡 dàng 旅 lǚ 魂 hún , , 耳 ěr 边 biān 流 liú 水 shuǐ 咽 yàn 潺 chán 湲 yuán 。 。
青 qīng 山 shān 当 dāng 面 miàn 似 shì 无 wú 路 lù , , 黄 huáng 犊 dú 出 chū 林 lín 疑 yí 有 yǒu 村 cūn 。 。
途 tú 路 lù 客 kè 怀 huái 聊 liáo 自 zì 遣 qiǎn , , 闾 lǘ 阎 yán 民 mín 瘼 mò 不 bù 堪 kān 言 yán 。 。
长 cháng 安 ān 万 wàn 里 lǐ 家 jiā 千 qiān 里 lǐ , , 鸟 niǎo 宿 sù 僧 sēng 归 guī 日 rì 又 yòu 昏 hūn 。 。
车盘驿道中。明代。许天锡。杨柳风柔荡旅魂,耳边流水咽潺湲。 青山当面似无路,黄犊出林疑有村。 途路客怀聊自遣,闾阎民瘼不堪言。 长安万里家千里,鸟宿僧归日又昏。