自 zì 和 hé 西 xī 林 lín 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
开 kāi 篱 lí 谁 shuí 叩 kòu 竹 zhú 林 lín 中 zhōng , , 身 shēn 是 shì 山 shān 人 rén 白 bái 兔 tù 公 gōng 。 。
幽 yōu 鸟 niǎo 啼 tí 残 cán 当 dāng 午 wǔ 寂 jì , , 孤 gū 云 yún 飞 fēi 尽 jǐn 只 zhǐ 寒 hán 空 kōng 。 。
斋 zhāi 厨 chú 蔬 shū 长 zhǎng 前 qián 宵 xiāo 雨 yǔ , , 瓶 píng 桂 guì 香 xiāng 生 shēng 退 tuì 院 yuàn 风 fēng 。 。
归 guī 去 qù 持 chí 杯 bēi 供 gōng 弥 mí 勒 lè , , 半 bàn 龛 kān 他 tā 日 rì 与 yǔ 君 jūn 同 tóng 。 。
自和西林韵 其二。明代。彭孙贻。开篱谁叩竹林中,身是山人白兔公。 幽鸟啼残当午寂,孤云飞尽只寒空。 斋厨蔬长前宵雨,瓶桂香生退院风。 归去持杯供弥勒,半龛他日与君同。