红 hóng 梅 méi 盛 shèng 开 kāi 独 dú 对 duì 成 chéng 咏 yǒng - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
冷 lěng 艳 yàn 萧 xiāo 斋 zhāi 澹 dàn 自 zì 宜 yí , , 苔 tái 钱 qián 古 gǔ 石 shí 护 hù 疏 shū 篱 lí 。 。
独 dú 眠 mián 清 qīng 影 yǐng 临 lín 书 shū 榻 tà , , 故 gù 落 luò 飞 fēi 英 yīng 点 diǎn 笔 bǐ 池 chí 。 。
幽 yōu 韵 yùn 相 xiāng 亲 qīn 如 rú 好 hǎo 句 jù , , 春 chūn 愁 chóu 不 bù 断 duàn 似 shì 游 yóu 丝 sī 。 。
花 huā 前 qián 始 shǐ 觉 jué 人 rén 岑 cén 寂 jì , , 徙 xǐ 倚 yǐ 空 kōng 庭 tíng 有 yǒu 所 suǒ 思 sī 。 。
红梅盛开独对成咏。明代。彭孙贻。冷艳萧斋澹自宜,苔钱古石护疏篱。 独眠清影临书榻,故落飞英点笔池。 幽韵相亲如好句,春愁不断似游丝。 花前始觉人岑寂,徙倚空庭有所思。