春 chūn 郊 jiāo 四 sì 首 shǒu 次 cì 百 bǎi 旃 zhān 韵 yùn 其 qí 四 sì - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
花 huā 落 luò 晴 qíng 郊 jiāo 舞 wǔ 乱 luàn 英 yīng , , 双 shuāng 文 wén 小 xiǎo 鸟 niǎo 叫 jiào 新 xīn 莺 yīng 。 。
景 jǐng 阳 yáng 芳 fāng 草 cǎo 埋 mái 宫 gōng 井 jǐng , , 青 qīng 冢 zhǒng 燕 yàn 支 zhī 恨 hèn 馆 guǎn 甥 shēng 。 。
一 yī 哭 kū 残 cán 春 chūn 哀 āi 望 wàng 帝 dì , , 如 rú 泥 ní 万 wàn 事 shì 问 wèn 刘 liú 伶 líng 。 。
愁 chóu 来 lái 读 dú 史 shǐ 添 tiān 孤 gū 愤 fèn , , 反 fǎn 谓 wèi 秦 qín 灰 huī 胜 shèng 百 bǎi 城 chéng 。 。
春郊四首次百旃韵 其四。明代。彭孙贻。花落晴郊舞乱英,双文小鸟叫新莺。 景阳芳草埋宫井,青冢燕支恨馆甥。 一哭残春哀望帝,如泥万事问刘伶。 愁来读史添孤愤,反谓秦灰胜百城。