牡 mǔ 丹 dān 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
翠 cuì 幕 mù 深 shēn 沉 chén 下 xià 七 qī 襄 xiāng , , 芬 fēn 菲 fēi 何 hé 惜 xī 殿 diàn 群 qún 芳 fāng 。 。
全 quán 欺 qī 剪 jiǎn 彩 cǎi 琼 qióng 枝 zhī 满 mǎn , , 不 bù 借 jiè 催 cuī 花 huā 羯 jié 鼓 gǔ 长 zhǎng 。 。
将 jiàng 相 xiàng 亭 tíng 台 tái 分 fēn 画 huà 锦 jǐn , , 神 shén 仙 xiān 衣 yī 袂 mèi 有 yǒu 天 tiān 香 xiāng 。 。
江 jiāng 南 nán 春 chūn 色 sè 真 zhēn 如 rú 绮 qǐ , , 未 wèi 必 bì 风 fēng 光 guāng 让 ràng 洛 luò 阳 yáng 。 。
牡丹四首 其三。明代。彭孙贻。翠幕深沉下七襄,芬菲何惜殿群芳。 全欺剪彩琼枝满,不借催花羯鼓长。 将相亭台分画锦,神仙衣袂有天香。 江南春色真如绮,未必风光让洛阳。