初 chū 春 chūn 海 hǎi 上 shàng 次 cì 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
村 cūn 深 shēn 门 mén 巷 xiàng 古 gǔ , , 犬 quǎn 吠 fèi 客 kè 来 lái 新 xīn 。 。
远 yuǎn 树 shù 藏 cáng 渔 yú 屋 wū , , 残 cán 梅 méi 上 shàng 角 jiǎo 巾 jīn 。 。
鸟 niǎo 辞 cí 将 jiāng 暝 míng 日 rì , , 花 huā 劝 quàn 未 wèi 游 yóu 人 rén 。 。
屐 jī 齿 chǐ 难 nán 孤 gū 负 fù , , 休 xiū 教 jiào 可 kě 惜 xī 春 chūn 。 。
初春海上次韵二首 其一。明代。彭孙贻。村深门巷古,犬吠客来新。 远树藏渔屋,残梅上角巾。 鸟辞将暝日,花劝未游人。 屐齿难孤负,休教可惜春。