次 cì 韵 yùn 刘 liú 毅 yì 斋 zhāi 诸 zhū 公 gōng 游 yóu 东 dōng 山 shān - - 湛 zhàn 若 ruò 水 shuǐ
将 jiāng 晴 qíng 欲 yù 雨 yǔ 此 cǐ 何 hé 山 shān , , 我 wǒ 亦 yì 半 bàn 醒 xǐng 半 bàn 醉 zuì 间 jiān 。 。
泥 ní 滑 huá 未 wèi 须 xū 愁 chóu 晚 wǎn 暮 mù , , 崖 yá 高 gāo 犹 yóu 拟 nǐ 直 zhí 追 zhuī 攀 pān 。 。
到 dào 穷 qióng 真 zhēn 境 jìng 都 dōu 无 wú 事 shì , , 了 liǎo 悟 wù 浮 fú 生 shēng 始 shǐ 觉 jué 闲 xián 。 。
闻 wén 说 shuō 上 shàng 方 fāng 花 huā 更 gèng 好 hǎo , , 莫 mò 教 jiào 不 bù 采 cǎi 竟 jìng 空 kōng 还 hái 。 。
次韵刘毅斋诸公游东山。明代。湛若水。将晴欲雨此何山,我亦半醒半醉间。 泥滑未须愁晚暮,崖高犹拟直追攀。 到穷真境都无事,了悟浮生始觉闲。 闻说上方花更好,莫教不采竟空还。