绣 xiù 毬 qiú 花 huā , , 次 cì 兀 wù 颜 yán 廉 lián 使 shǐ 韵 yùn - - 张 zhāng 昱 yù
绣 xiù 毬 qiú 春 chūn 晚 wǎn 欲 yù 生 shēng 寒 hán , , 满 mǎn 树 shù 玲 líng 珑 lóng 雪 xuě 未 wèi 干 gàn 。 。
落 luò 遍 biàn 杨 yáng 花 huā 浑 hún 不 bù 觉 jué , , 飞 fēi 来 lái 蝴 hú 蝶 dié 忽 hū 成 chéng 团 tuán 。 。
钗 chāi 头 tóu 懒 lǎn 戴 dài 应 yīng 嫌 xián 重 zhòng , , 手 shǒu 里 lǐ 闲 xián 抛 pāo 却 què 好 hǎo 看 kàn 。 。
天 tiān 女 nǚ 夜 yè 凉 liáng 乘 chéng 月 yuè 到 dào , , 羽 yǔ 轮 lún 偷 tōu 驻 zhù 碧 bì 阑 lán 干 gān 。 。
绣毬花,次兀颜廉使韵。元代。张昱。绣毬春晚欲生寒,满树玲珑雪未干。 落遍杨花浑不觉,飞来蝴蝶忽成团。 钗头懒戴应嫌重,手里闲抛却好看。 天女夜凉乘月到,羽轮偷驻碧阑干。