临 lín 清 qīng 道 dào 隐 yǐn 为 wèi 豫 yù 府 fǔ 饶 ráo 纪 jì 善 shàn 作 zuò - - 程 chéng 本 běn 立 lì
秋 qiū 水 shuǐ 一 yī 波 bō 清 qīng 且 qiě 深 shēn , , 隐 yǐn 居 jū 谁 shuí 识 shí 道 dào 人 rén 心 xīn 。 。
流 liú 行 xíng 不 bù 息 xī 终 zhōng 归 guī 海 hǎi , , 开 kāi 辟 pì 俱 jù 生 shēng 直 zhí 到 dào 今 jīn 。 。
川 chuān 上 shàng 曾 céng 闻 wén 尼 ní 父 fù 叹 tàn , , 源 yuán 头 tóu 重 zhòng 感 gǎn 晦 huì 翁 wēng 吟 yín 。 。
何 hé 时 shí 一 yī 笑 xiào 空 kōng 明 míng 里 lǐ , , 同 tóng 照 zhào 扁 piān 舟 zhōu 雪 xuě 满 mǎn 簪 zān 。 。
临清道隐为豫府饶纪善作。明代。程本立。秋水一波清且深,隐居谁识道人心。 流行不息终归海,开辟俱生直到今。 川上曾闻尼父叹,源头重感晦翁吟。 何时一笑空明里,同照扁舟雪满簪。