送 sòng 终 zhōng 南 nán 道 dào 士 shì 还 hái 山 shān - - 程 chéng 本 běn 立 lì
脱 tuō 屣 xǐ 都 dōu 门 mén 骨 gǔ 已 yǐ 仙 xiān , , 山 shān 中 zhōng 故 gù 物 wù 尚 shàng 依 yī 然 rán 。 。
寒 hán 窗 chuāng 火 huǒ 伏 fú 烧 shāo 丹 dān 灶 zào , , 暖 nuǎn 谷 gǔ 烟 yān 生 shēng 种 zhǒng 玉 yù 田 tián 。 。
一 yī 马 mǎ 看 kàn 来 lái 齐 qí 万 wàn 物 wù , , 双 shuāng 龙 lóng 化 huà 去 qù 历 lì 千 qiān 年 nián 。 。
长 cháng 生 shēng 久 jiǔ 视 shì 宁 níng 无 wú 诀 jué , , 安 ān 得 dé 从 cóng 师 shī 老 lǎo 后 hòu 天 tiān 。 。
送终南道士还山。明代。程本立。脱屣都门骨已仙,山中故物尚依然。 寒窗火伏烧丹灶,暖谷烟生种玉田。 一马看来齐万物,双龙化去历千年。 长生久视宁无诀,安得从师老后天。