得 dé 影 yǐng 字 zì - - 程 chéng 本 běn 立 lì
秋 qiū 风 fēng 络 luò 纬 wěi 啼 tí 金 jīn 井 jǐng , , 月 yuè 色 sè 楼 lóu 台 tái 漏 lòu 声 shēng 静 jìng 。 。
美 měi 人 rén 远 yuǎn 在 zài 天 tiān 一 yī 方 fāng , , 何 hé 以 yǐ 慰 wèi 我 wǒ 心 xīn 耿 gěng 耿 gěng 。 。
玉 yù 关 guān 不 bù 夜 yè 嫦 cháng 娥 é 老 lǎo , , 银 yín 汉 hàn 欲 yù 冰 bīng 河 hé 鼓 gǔ 冷 lěng 。 。
强 qiáng 把 bǎ 相 xiāng 思 sī 托 tuō 凤 fèng 箫 xiāo , , 小 xiǎo 阶 jiē 吹 chuī 转 zhuǎn 梧 wú 桐 tóng 影 yǐng 。 。
得影字。明代。程本立。秋风络纬啼金井,月色楼台漏声静。 美人远在天一方,何以慰我心耿耿。 玉关不夜嫦娥老,银汉欲冰河鼓冷。 强把相思托凤箫,小阶吹转梧桐影。