自 zì 赋 fù - - 张 zhāng 昱 yù
高 gāo 阳 yáng 酒 jiǔ 徒 tú 今 jīn 老 lǎo 生 shēng , , 早 zǎo 年 nián 击 jī 筑 zhù 和 hé 秦 qín 声 shēng 。 。
许 xǔ 人 rén 不 bù 负 fù 一 yī 诺 nuò 重 zhòng , , 买 mǎi 笑 xiào 惟 wéi 恐 kǒng 千 qiān 金 jīn 轻 qīng 。 。
花 huā 间 jiān 骏 jùn 马 mǎ 铜 tóng 铸 zhù 出 chū , , 枕 zhěn 上 shàng 爱 ài 姬 jī 云 yún 化 huà 成 chéng 。 。
谁 shuí 信 xìn 青 qīng 门 mén 种 zhòng 瓜 guā 者 zhě , , 自 zì 梳 shū 白 bái 发 fà 向 xiàng 秋 qiū 晴 qíng 。 。
自赋。元代。张昱。高阳酒徒今老生,早年击筑和秦声。 许人不负一诺重,买笑惟恐千金轻。 花间骏马铜铸出,枕上爱姬云化成。 谁信青门种瓜者,自梳白发向秋晴。