雪 xuě 庭 tíng , , 为 wèi 龙 lóng 华 huá 阁 gé 康 kāng 上 shàng 人 rén 赋 fù - - 张 zhāng 昱 yù
请 qǐng 教 jiào 雪 xuě 庭 tíng 谁 shuí 是 shì 雪 xuě , , 雪 xuě 消 xiāo 应 yīng 始 shǐ 我 wǒ 初 chū 心 xīn 。 。
问 wèn 知 zhī 达 dá 摩 mó 来 lái 东 dōng 土 tǔ , , 唯 wéi 有 yǒu 神 shén 光 guāng 在 zài 少 shǎo 林 lín 。 。
清 qīng 净 jìng 观 guān 空 kōng 三 sān 昩 mò 见 jiàn , , 吉 jí 祥 xiáng 风 fēng 软 ruǎn 六 liù 花 huā 深 shēn 。 。
半 bàn 空 kōng 挂 guà 在 zài 羚 líng 羊 yáng 角 jiǎo , , 踪 zōng 迹 jī 无 wú 因 yīn 向 xiàng 下 xià 寻 xún 。 。
雪庭,为龙华阁康上人赋。元代。张昱。请教雪庭谁是雪,雪消应始我初心。 问知达摩来东土,唯有神光在少林。 清净观空三昩见,吉祥风软六花深。 半空挂在羚羊角,踪迹无因向下寻。