饮 yǐn 王 wáng 世 shì 赏 shǎng 侍 shì 讲 jiǎng 园 yuán 亭 tíng 限 xiàn 韵 yùn 一 yī 首 shǒu - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
向 xiàng 晚 wǎn 移 yí 尊 zūn 傍 bàng 石 shí 屏 píng , , 客 kè 身 shēn 修 xiū 竹 zhú 两 liǎng 亭 tíng 亭 tíng 。 。
诗 shī 悭 qiān 并 bìng 上 shàng 酡 tuó 颜 yán 赤 chì , , 齿 chǐ 壮 zhuàng 难 nán 留 liú 短 duǎn 鬓 bìn 青 qīng 。 。
豪 háo 论 lùn 未 wèi 须 xū 挥 huī 玉 yù 麈 zhǔ , , 渴 kě 心 xīn 常 cháng 欲 yù 系 xì 铜 tóng 瓶 píng 。 。
感 gǎn 时 shí 更 gèng 悯 mǐn 东 dōng 郊 jiāo 雨 yǔ , , 目 mù 送 sòng 晴 qíng 云 yún 入 rù 杳 yǎo 冥 míng 。 。
饮王世赏侍讲园亭限韵一首。明代。程敏政。向晚移尊傍石屏,客身修竹两亭亭。 诗悭并上酡颜赤,齿壮难留短鬓青。 豪论未须挥玉麈,渴心常欲系铜瓶。 感时更悯东郊雨,目送晴云入杳冥。