吊 diào 刘 liú 竹 zhú 东 dōng 后 hòu 赋 fù 此 cǐ - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
春 chūn 泥 ní 半 bàn 拥 yōng 蓬 péng 扉 fēi 开 kāi , , 萧 xiāo 萧 xiāo 翠 cuì 竹 zhú 如 rú 新 xīn 栽 zāi 。 。
百 bǎi 年 nián 老 lǎo 友 yǒu 不 bù 复 fù 见 jiàn , , 旧 jiù 雨 yǔ 故 gù 人 rén 空 kōng 一 yī 来 lái 。 。
南 nán 郢 yǐng 歌 gē 工 gōng 罢 bà 瑶 yáo 瑟 sè , , 西 xī 湖 hú 诗 shī 板 bǎn 生 shēng 青 qīng 苔 tái 。 。
感 gǎn 怀 huái 欲 yù 去 qù 重 chóng 回 huí 首 shǒu , , 黄 huáng 柳 liǔ 白 bái 鸦 yā 增 zēng 暮 mù 哀 āi 。 。
吊刘竹东后赋此。明代。程敏政。春泥半拥蓬扉开,萧萧翠竹如新栽。 百年老友不复见,旧雨故人空一来。 南郢歌工罢瑶瑟,西湖诗板生青苔。 感怀欲去重回首,黄柳白鸦增暮哀。