示 shì 山 shān 中 zhōng 白 bái 雪 xuě 牛 niú - - 张 zhāng 昱 yù
耕 gēng 田 tián 世 shì 界 jiè 绝 jué 纤 xiān 尘 chén , , 白 bái 玉 yù 毫 háo 光 guāng 照 zhào 烂 làn 银 yín 。 。
芦 lú 叶 yè 膝 xī 边 biān 穿 chuān 得 dé 过 guò , , 天 tiān 花 huā 背 bèi 上 shàng 落 luò 来 lái 匀 yún 。 。
狂 kuáng 踪 zōng 未 wèi 定 dìng 难 nán 明 míng 性 xìng , , 妄 wàng 想 xiǎng 俱 jù 空 kōng 始 shǐ 见 jiàn 身 shēn 。 。
蓦 mò 直 zhí 络 luò 头 tóu 如 rú 不 bù 错 cuò , , 也 yě 须 xū 惭 cán 愧 kuì 执 zhí 鞭 biān 人 rén 。 。
示山中白雪牛。元代。张昱。耕田世界绝纤尘,白玉毫光照烂银。 芦叶膝边穿得过,天花背上落来匀。 狂踪未定难明性,妄想俱空始见身。 蓦直络头如不错,也须惭愧执鞭人。