题 tí 沈 shěn 石 shí 田 tián 雪 xuě 景 jǐng - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
踏 tà 雪 xuě 何 hé 人 rén 过 guò 长 cháng 坂 bǎn , , 万 wàn 玉 yù 峰 fēng 高 gāo 涧 jiàn 声 shēng 远 yuǎn 。 。
山 shān 中 zhōng 随 suí 处 chù 可 kě 登 dēng 临 lín , , 麦 mài 好 hǎo 何 hé 忧 yōu 岁 suì 华 huá 晚 wǎn 。 。
僧 sēng 舍 shè 茶 chá 烟 yān 青 qīng 出 chū 林 lín , , 云 yún 垂 chuí 四 sì 野 yě 天 tiān 沉 chén 沉 chén 。 。
凭 píng 谁 shuí 坐 zuò 我 wǒ 冰 bīng 壶 hú 北 běi , , 呵 ā 冻 dòng 先 xiān 成 chéng 喜 xǐ 雪 xuě 吟 yín 。 。
题沈石田雪景。明代。程敏政。踏雪何人过长坂,万玉峰高涧声远。 山中随处可登临,麦好何忧岁华晚。 僧舍茶烟青出林,云垂四野天沉沉。 凭谁坐我冰壶北,呵冻先成喜雪吟。