䨑 tí 云 yún 诗 shī 八 bā 首 shǒu 次 cì 韵 yùn - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
十 shí 夕 xī 闲 xián 窗 chuāng 歌 gē 笑 xiào 声 shēng , , 绿 lǜ 苔 tái 行 xíng 迹 jī 见 jiàn 尘 chén 生 shēng 。 。
乱 luàn 飞 fēi 花 huā 片 piàn 浑 hún 无 wú 赖 lài , , 微 wēi 露 lù 清 qīng 光 guāng 犹 yóu 为 wèi 明 míng 。 。
艳 yàn 曲 qū 传 chuán 来 lái 还 huán 共 gòng 和 hé , , 新 xīn 图 tú 看 kàn 去 qù 不 bù 多 duō 争 zhēng 。 。
遥 yáo 知 zhī 一 yī 水 shuǐ 盈 yíng 盈 yíng 际 jì , , 独 dú 怨 yuàn 春 chūn 风 fēng 隔 gé 送 sòng 行 xíng 。 。
䨑云诗八首次韵。明代。程嘉燧。十夕闲窗歌笑声,绿苔行迹见尘生。 乱飞花片浑无赖,微露清光犹为明。 艳曲传来还共和,新图看去不多争。 遥知一水盈盈际,独怨春风隔送行。