孙 sūn 士 shì 徵 zhēng 甘 gān 露 lù 僧 sēng 房 fáng 话 huà 旧 jiù - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
雪 xuě 中 zhōng 分 fēn 手 shǒu 地 dì , , 亦 yì 在 zài 暮 mù 江 jiāng 边 biān 。 。
栖 qī 泊 pō 长 zhǎng 如 rú 此 cǐ , , 心 xīn 期 qī 共 gòng 渺 miǎo 然 rán 。 。
落 luò 帆 fān 千 qiān 步 bù 柳 liǔ , , 到 dào 寺 sì 一 yī 声 shēng 蝉 chán 。 。
为 wèi 扫 sǎo 清 qīng 溪 xī 石 shí , , 还 huán 家 jiā 与 yǔ 醉 zuì 眠 mián 。 。
孙士徵甘露僧房话旧。明代。程嘉燧。雪中分手地,亦在暮江边。 栖泊长如此,心期共渺然。 落帆千步柳,到寺一声蝉。 为扫清溪石,还家与醉眠。