和 hé 时 shí 圣 shèng 昭 zhāo 兼 jiān 酬 chóu 刘 liú 原 yuán 博 bó - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
劳 láo 生 shēng 真 zhēn 厌 yàn 老 lǎo 来 lái 忙 máng , , 但 dàn 喜 xǐ 残 cán 年 nián 相 xiāng 见 jiàn 长 zhǎng 。 。
禁 jìn 火 huǒ 风 fēng 光 guāng 春 chūn 断 duàn 酒 jiǔ , , 浴 yù 蚕 cán 时 shí 月 yuè 夜 yè 舂 chōng 粮 liáng 。 。
陶 táo 公 gōng 日 rì 没 mò 思 sī 燔 fán 烛 zhú , , 仲 zhòng 子 zi 辰 chén 佳 jiā 可 kě 命 mìng 觞 shāng 。 。
独 dú 爱 ài 幽 yōu 栖 qī 身 shēn 懒 lǎn 动 dòng , , 敢 gǎn 将 jiāng 衰 shuāi 病 bìng 学 xué 嵇 jī 康 kāng 。 。
和时圣昭兼酬刘原博。明代。程嘉燧。劳生真厌老来忙,但喜残年相见长。 禁火风光春断酒,浴蚕时月夜舂粮。 陶公日没思燔烛,仲子辰佳可命觞。 独爱幽栖身懒动,敢将衰病学嵇康。