姑 gū 孰 shú 道 dào 中 zhōng 见 jiàn 梅 méi 花 huā - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
燕 yàn 南 nán 蓟 jì 北 běi 限 xiàn 春 chūn 光 guāng , , 瞥 piē 见 jiàn 江 jiāng 梅 méi 剧 jù 断 duàn 肠 cháng 。 。
花 huā 被 bèi 雪 xuě 禁 jìn 犹 yóu 黯 àn 淡 dàn , , 影 yǐng 遭 zāo 风 fēng 横 héng 正 zhèng 郎 láng 当 dāng 。 。
斜 xié 临 lín 官 guān 道 dào 窥 kuī 邮 yóu 骑 qí , , 开 kāi 傍 bàng 旗 qí 亭 tíng 扑 pū 酒 jiǔ 香 xiāng 。 。
才 cái 是 shì 玉 yù 门 mén 关 guān 外 wài 客 kè , , 莫 mò 凭 píng 羌 qiāng 笛 dí 诉 sù 昏 hūn 黄 huáng 。 。
姑孰道中见梅花。明代。程嘉燧。燕南蓟北限春光,瞥见江梅剧断肠。 花被雪禁犹黯淡,影遭风横正郎当。 斜临官道窥邮骑,开傍旗亭扑酒香。 才是玉门关外客,莫凭羌笛诉昏黄。