画 huà 枯 kū 木 mù 怪 guài 石 shí 次 cì 比 bǐ 玉 yù 除 chú 夕 xī 诗 shī 韵 yùn - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
当 dāng 年 nián 饯 jiàn 腊 là 有 yǒu 秋 qiū 茶 chá , , 添 tiān 却 què 庭 tíng 梅 méi 点 diǎn 岁 suì 华 huá 。 。
争 zhēng 喜 xǐ 小 xiǎo 儿 ér 仍 réng 爱 ài 客 kè , , 只 zhǐ 嫌 xián 老 lǎo 子 zi 不 bù 归 guī 家 jiā 。 。
池 chí 塘 táng 无 wú 梦 mèng 伤 shāng 春 chūn 草 cǎo , , 门 mén 巷 xiàng 多 duō 时 shí 厌 yàn 雪 xuě 花 huā 。 。
贫 pín 病 bìng 亦 yì 知 zhī 难 nán 慰 wèi 意 yì , , 漫 màn 图 tú 枯 kū 木 mù 向 xiàng 君 jūn 夸 kuā 。 。
画枯木怪石次比玉除夕诗韵。明代。程嘉燧。当年饯腊有秋茶,添却庭梅点岁华。 争喜小儿仍爱客,只嫌老子不归家。 池塘无梦伤春草,门巷多时厌雪花。 贫病亦知难慰意,漫图枯木向君夸。