李 lǐ 洋 yáng 河 hé 舟 zhōu 中 zhōng 戏 xì 为 wèi 俚 lǐ 体 tǐ 遣 qiǎn 意 yì - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
半 bàn 似 shì 春 chūn 还 hái 半 bàn 似 shì 秋 qiū , , 不 bù 成 chéng 估 gū 舶 bó 不 bù 成 chéng 游 yóu 。 。
幸 xìng 无 wú 冰 bīng 雪 xuě 伤 shāng 离 lí 思 sī , , 且 qiě 有 yǒu 云 yún 山 shān 遮 zhē 客 kè 愁 chóu 。 。
远 yuǎn 雁 yàn 如 rú 尘 chén 飞 fēi 水 shuǐ 面 miàn , , 乱 luàn 帆 fān 疑 yí 叶 yè 下 xià 吴 wú 头 tóu 。 。
明 míng 年 nián 更 gēng 鼓 gǔ 潇 xiāo 湘 xiāng 柁 duò , , 老 lǎo 泪 lèi 凭 píng 添 tiān 万 wàn 里 lǐ 流 liú 。 。
李洋河舟中戏为俚体遣意。明代。程嘉燧。半似春还半似秋,不成估舶不成游。 幸无冰雪伤离思,且有云山遮客愁。 远雁如尘飞水面,乱帆疑叶下吴头。 明年更鼓潇湘柁,老泪凭添万里流。