次 cì 汪 wāng 静 jìng 峰 fēng 使 shǐ 君 jūn 见 jiàn 怀 huái 韵 yùn - - 邹 zōu 元 yuán 标 biāo
独 dú 向 xiàng 窗 chuāng 前 qián 抱 bào 膝 xī 吟 yín , , 春 chūn 来 lái 偏 piān 觉 jué 主 zhǔ 恩 ēn 深 shēn 。 。
悬 xuán 崖 yá 忽 hū 堕 duò 仙 xiān 人 rén 露 lù , , 碧 bì 水 shuǐ 遥 yáo 闻 wén 宓 mì 子 zi 琴 qín 。 。
断 duàn 去 qù 葛 gé 藤 téng 时 shí 杜 dù 口 kǒu , , 坐 zuò 穿 chuān 木 mù 榻 tà 解 jiě 忘 wàng 心 xīn 。 。
青 qīng 青 qīng 柏 bǎi 树 shù 缘 yuán 非 fēi 偶 ǒu , , 请 qǐng 听 tīng 流 liú 莺 yīng 送 sòng 好 hǎo 音 yīn 。 。
次汪静峰使君见怀韵。明代。邹元标。独向窗前抱膝吟,春来偏觉主恩深。 悬崖忽堕仙人露,碧水遥闻宓子琴。 断去葛藤时杜口,坐穿木榻解忘心。 青青柏树缘非偶,请听流莺送好音。