四 sì 时 shí 词 cí 其 qí 四 sì - - 董 dǒng 纪 jì
江 jiāng 天 tiān 欲 yù 雪 xuě 云 yún 已 yǐ 同 tóng , , 画 huà 堂 táng 和 hé 气 qì 春 chūn 风 fēng 中 zhōng 。 。
银 yín 鹅 é 金 jīn 凤 fèng 盘 pán 翠 cuì 沓 dá , , 肉 ròu 屏 píng 光 guāng 照 zhào 氍 qú 毹 shū 红 hóng 。 。
熊 xióng 掌 zhǎng 驼 tuó 峰 fēng 羊 yáng 尾 wěi 酒 jiǔ , , 锦 jǐn 筝 zhēng 宝 bǎo 瑟 sè 如 rú 荑 tí 手 shǒu 。 。
烛 zhú 花 huā 落 luò 剪 jiǎn 香 xiāng 半 bàn 奁 lián , , 铜 tóng 壶 hú 滴 dī 漏 lòu 三 sān 更 gēng 后 hòu 。 。
四时词 其四。明代。董纪。江天欲雪云已同,画堂和气春风中。 银鹅金凤盘翠沓,肉屏光照氍毹红。 熊掌驼峰羊尾酒,锦筝宝瑟如荑手。 烛花落剪香半奁,铜壶滴漏三更后。