可 kě 自 zì 怡 yí 轩 xuān - - 董 dǒng 纪 jì
终 zhōng 日 rì 开 kāi 轩 xuān 得 dé 自 zì 怡 yí , , 白 bái 云 yún 堪 kān 玩 wán 不 bù 堪 kān 持 chí 。 。
近 jìn 疑 yí 有 yǒu 路 lù 梯 tī 天 tiān 处 chù , , 闲 xián 爱 ài 无 wú 心 xīn 出 chū 岫 xiù 时 shí 。 。
风 fēng 引 yǐn 度 dù 墙 qiáng 阴 yīn 覆 fù 屋 wū , , 雨 yǔ 来 lái 沾 zhān 席 xí 意 yì 催 cuī 诗 shī 。 。
红 hóng 尘 chén 车 chē 马 mǎ 方 fāng 驰 chí 逐 zhú , , 我 wǒ 亦 yì 浑 hún 忘 wàng 拄 zhǔ 颊 jiá 疲 pí 。 。
可自怡轩。明代。董纪。终日开轩得自怡,白云堪玩不堪持。 近疑有路梯天处,闲爱无心出岫时。 风引度墙阴覆屋,雨来沾席意催诗。 红尘车马方驰逐,我亦浑忘拄颊疲。