效 xiào 古 gǔ 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí 九 jiǔ - - 黄 huáng 仲 zhòng 昭 zhāo
东 dōng 风 fēng 入 rù 庭 tíng 树 shù , , 忽 hū 动 dòng 闺 guī 中 zhōng 思 sī 。 。
春 chūn 去 qù 今 jīn 复 fù 归 guī , , 游 yóu 子 zǐ 独 dú 何 hé 之 zhī 。 。
瞻 zhān 彼 bǐ 天 tiān 壤 rǎng 间 jiān , , 万 wàn 物 wù 咸 xián 熙 xī 熙 xī 。 。
孤 gū 妾 qiè 独 dú 徘 pái 徊 huái , , 悠 yōu 悠 yōu 双 shuāng 泪 lèi 垂 chuí 。 。
风 fēng 霜 shuāng 但 dàn 自 zì 保 bǎo , , 会 huì 面 miàn 良 liáng 有 yǒu 期 qī 。 。
效古十九首 其十九。明代。黄仲昭。东风入庭树,忽动闺中思。 春去今复归,游子独何之。 瞻彼天壤间,万物咸熙熙。 孤妾独徘徊,悠悠双泪垂。 风霜但自保,会面良有期。