吕 lǚ 彦 yàn 贞 zhēn 以 yǐ 诗 shī 见 jiàn 寄 jì 江 jiāng 舍 shě 次 cì 韵 yùn 奉 fèng 答 dá - - 虞 yú 堪 kān
白 bái 石 shí 先 xiān 生 shēng 多 duō 逸 yì 情 qíng , , 寄 jì 来 lái 好 hǎo 句 jù 如 rú 弥 mí 明 míng 。 。
空 kōng 江 jiāng 落 luò 木 mù 秋 qiū 正 zhèng 下 xià , , 流 liú 水 shuǐ 行 xíng 云 yún 日 rì 自 zì 生 shēng 。 。
神 shén 人 rén 忽 hū 张 zhāng 洞 dòng 庭 tíng 乐 lè , , 老 lǎo 将 jiàng 复 fù 捷 jié 燕 yān 山 shān 兵 bīng 。 。
雄 xióng 深 shēn 雅 yǎ 健 jiàn 何 hé 可 kě 得 dé , , 我 wǒ 一 yī 把 bǎ 咏 yǒng 身 shēn 如 rú 轻 qīng 。 。
吕彦贞以诗见寄江舍次韵奉答。明代。虞堪。白石先生多逸情,寄来好句如弥明。 空江落木秋正下,流水行云日自生。 神人忽张洞庭乐,老将复捷燕山兵。 雄深雅健何可得,我一把咏身如轻。