过 guò 螺 luó 川 chuān 有 yǒu 感 gǎn - - 杨 yáng 起 qǐ 元 yuán
天 tiān 涯 yá 孤 gū 客 kè 重 chóng 来 lái 日 rì , , 泪 lèi 下 xià 螺 luó 川 chuān 不 bù 可 kě 挥 huī 。 。
义 yì 气 qì 百 bǎi 年 nián 龙 lóng 剑 jiàn 去 qù , , 凄 qī 凉 liáng 十 shí 载 zài 马 mǎ 封 fēng 颓 tuí 。 。
文 wén 留 liú 琬 wǎn 琰 yǎn 馀 yú 能 néng 几 jǐ , , 爱 ài 在 zài 桐 tóng 乡 xiāng 记 jì 者 zhě 谁 shuí 。 。
强 qiáng 向 xiàng 风 fēng 前 qián 支 zhī 病 bìng 骨 gǔ , , 更 gèng 堪 kān 伤 shāng 感 gǎn 并 bìng 年 nián 衰 shuāi 。 。
过螺川有感。明代。杨起元。天涯孤客重来日,泪下螺川不可挥。 义气百年龙剑去,凄凉十载马封颓。 文留琬琰馀能几,爱在桐乡记者谁。 强向风前支病骨,更堪伤感并年衰。