春 chūn 日 rì 山 shān 西 xī 寄 jì 王 wáng 允 yǔn 原 yuán 知 zhī 司 sī - - 杨 yáng 基 jī
花 huā 时 shí 无 wú 处 chǔ 不 bù 黄 huáng 鹂 lí , , 偏 piān 到 dào 垂 chuí 杨 yáng 着 zhuó 意 yì 啼 tí 。 。
人 rén 立 lì 晚 wǎn 风 fēng 携 xié 便 biàn 面 miàn , , 马 mǎ 临 lín 春 chūn 水 shuǐ 惜 xī 障 zhàng 泥 ní 。 。
踏 tà 歌 gē 趁 chèn 拍 pāi 催 cuī 腔 qiāng 急 jí , , 旋 xuán 舞 wǔ 回 huí 身 shēn 应 yīng 节 jié 齐 qí 。 。
遥 yáo 想 xiǎng 故 gù 山 shān 行 xíng 乐 lè 地 dì , , 紫 zǐ 苔 tái 侵 qīn 遍 biàn 十 shí 年 nián 题 tí 。 。
春日山西寄王允原知司。明代。杨基。花时无处不黄鹂,偏到垂杨着意啼。 人立晚风携便面,马临春水惜障泥。 踏歌趁拍催腔急,旋舞回身应节齐。 遥想故山行乐地,紫苔侵遍十年题。