浦 pǔ 口 kǒu 逢 féng 春 chūn 忆 yì 禁 jìn 苑 yuàn 旧 jiù 游 yóu - - 杨 yáng 基 jī
春 chūn 冰 bīng 消 xiāo 尽 jǐn 草 cǎo 生 shēng 齐 qí , , 细 xì 雨 yǔ 香 xiāng 融 róng 紫 zǐ 陌 mò 泥 ní 。 。
花 huā 里 lǐ 小 xiǎo 楼 lóu 双 shuāng 燕 yàn 入 rù , , 柳 liǔ 边 biān 深 shēn 巷 xiàng 一 yī 莺 yīng 啼 tí 。 。
坐 zuò 临 lín 南 nán 浦 pǔ 弹 dàn 流 liú 水 shuǐ , , 步 bù 逐 zhú 东 dōng 风 fēng 唱 chàng 大 dà 堤 dī 。 。
还 hái 忆 yì 当 dāng 年 nián 看 kàn 花 huā 伴 bàn , , 锦 jǐn 衣 yī 骢 cōng 马 mǎ 玉 yù 门 mén 西 xī 。 。
浦口逢春忆禁苑旧游。明代。杨基。春冰消尽草生齐,细雨香融紫陌泥。 花里小楼双燕入,柳边深巷一莺啼。 坐临南浦弹流水,步逐东风唱大堤。 还忆当年看花伴,锦衣骢马玉门西。